Thời kỳ non yếu
Nhưng hãy để tôi nói gì đó, không phải để tranh cãi với bạn mà chỉ nhằm làm rõ những đứa trẻ bằng cách nào, từ lúc còn mặc tã chúng làm cho người cha quá đỗi lo âu. Tôi không thấy thuyết phục khi ai đó nói rằng một người cha nên gánh trên vai hay thậm chí lo lắng với những việc nhất định, đặc biệt là những việc thuộc phạm vi của phụ nữ và có lẽ trở thành người bảo mẫu và người mẹ thay vì là người cha. Toàn bộ thời non nớt phù hợp nhất là giao phó toàn bộ sự chăm sóc cho người phụ nữ hơn là để sự chú ý của người đàn ông vào đó. Tôi là không người mà thích thú hay muốn nhìn, như tôi thấy ở người khác, đứa trẻ được quăng ném trong không trung bởi người cha. Mọi người quá ngốc nghếch không nhận ra sự nguy hiểm khi để đứa trẻ trong lòng bàn tay của người cha. Vào độ tuổi đó, việc nhỏ nhất có thể có thể làm căng hay làm cong, trọe những khúc xương nhỏ bé mềm yếu. Một người khó mà ôm chặt hay giữ chúng mà không có sự dịu dàng lớn nhất, không có thì sợ rằng chân tay sẽ bị trẹo, như kết quả của một xoắn và uốn cong. Vậy đừng để giai đoạn non sớm của trẻ mà trải qua mà nằm bên ngoài vòng tay người cha. Để đứa trẻ nghỉ ngơi, và ngủ trong lòng người mẹ.
Độ tuổi theo sau đó đầy sự thích thú và thêm vào là những tiếng cười. Đứa trẻ bắt đầu biết đòi hỏi theo ý muốn và phần nào có thể bày tỏ qua ngôn ngữ. Toàn bộ gia đình lắng nghe và toàn bộ hàng xóm lặp lại lời nó nói, mà không khỏi bàn luận vui vẻ và hân hoan, giải thích và tán dương những điều nó nói và làm. Rồi giai đoạn mùa xuân dường như lấp lánh và hứa hẹn trên khuôn mặt, lối hành xử và từ ngữ bé thơ. Theo những phương hướng của nó, hy vọng vô hạn nơi bậc phụ được tìm thấy, chứng cớ tuyệt vời dường như phảng phất sự thông minh và trí nhớ sắc sảo của trẻ nhỏ, vì vậy mọi người mới nói rằng trẻ nhỏ là sự khuây khỏa và sự vui thích của người cha và những người già cả trong gia đình. Tôi không nghĩ rằng người cha bắt buộc với trách nhiệm và gánh nặng mưu sinh nào mà sự chăm sóc hay sự có mặt của con họ vào tuổi đó không đem lại cho ông niềm vui to lớn. Cato, một người thiện hảo thời cổ, người đưa ra tính ngữ “người hiền” và rất nổi tiếng, quả thực, cứng rắng và khắt khe trong mọi việc, thường trong khoảng thời gian nghỉ ngơi của công việc xã hội quan trọng, đi về nhà và xem đứa con nhỏ, vậy thì ít sự đau khổ và buồn rầu mà ông thấy ở đứa trẻ và cũng nhiều như vậy niềm khuây khỏa và vui sướng mà ông đạt được bằng việc nhìn và nghe tiếng cười của chúng, tiếng nói và từ ngữ của chúng, sự thích thú của mọi điều đơn giản và ngọt ngào hết sức mê hoặc của con trẻ phân tán trên lông mày và vầng trán của tuổi trẻ thơ ngây và đáng yêu. Nếu điều đó đúng, nếu sự lo lắng của một người cha mà ít ỏi và kèm theo bởi nhiều sự vui thích, nếu người cha tràn đầy tình yêu và có hi vọng cao, của tiếng cười, sự vui thích và vui vẻ, những thứ buồn rầu đã nói trên kia, nơi đâu? Tôi sẽ vui lòng có thể nghĩ nhiều và rõ ràng hơn về điều này.
Tôi nên hài lòng nếu để các bạn ai còn độc thân hay bậc phụ huynh tương lai ở đây lâu hơn, họ nên dựa dẫm vào sự suy nghĩ dựa trên kinh nghiệm này. Thật đau lòng tôi để thấy nhiều người trẻ mà không có người thừa tự, không có làm điều có thể để làm tăng trưởng và thêm thành viên. Điều gì tôi nghĩ đến, tôi nghĩ rằng theo một tính toán của tôi vài ngày trước, không ít hơn hai mươi hai người trẻ mà lớn hơn 16 tuổi và 36 tuổi hiện tại độc thân, không có phụ nữ bầu bạn, bởi họ chưa có vợ. Điều đó làm buồn lòng tôi. Tôi nhận thấy rõ là tai hại to lớn với gia đình và xã hội nếu nhiều chàng trai được chờ đợi tiếp nối thế hệ trẻ kế tiếp mà không xuất hiện. Tôi nghĩ chúng ta nên sung sướng mang lấy mọi gánh nặng khó chịu ràng buộc trên thế giới hơn là cho phép gia đình, xã hội bị tàn phá, với không có người thừa tự vị trí của người cha. Tôi đặc biệt hi vọng rằng bạn, trước tiên giữa những người khác, sẽ trang hoàng và tăng trưởng gia đình, không chỉ về phương diện danh tiếng và tên tuổi mà còn về phương diện những đứa trẻ giống như bạn.
Tôi e sợ nhiều, do đó, thuyết phục bạn về điều gì đó có lẽ khiến bạn ngờ vực và do dự. Tôi trước đó đã chỉ ra cho bạn rằng với những đứa trẻ vào mọi độ tuổi, người cha không phải là mang ít điều phiền muộn. Chúng không phải là không đáng kể, mà hệ trọng, trầm trọng và gay gắt, kịch liệt. Bạn nhanh thấy thôi, từ lúc chúng chào đời, đứa trẻ không chỉ mang sự vui sướng và tiếng cười cho người cha mà cũng đem lại nỗi buồn rầu và nước mắt. Bạn cũng không phản đối rằng cảm xúc dạt dào và những mối lo âu nặng nề vây quanh người cha lâu dài trước khi đứa trẻ đem lại cho ông tiếng cười hay sự khuây khỏa.
(Còn tiếp)