Sự bất định
Tôi tin rằng không khó cho một người cha có quan tâm và chín chắn để tìm ra đâu là phạm vi mà đứa con, một cách tự nhiên và chắc chắn sẽ sẵn sàng và háo hức khiến bản thân chúng có giá trị và được ngợi khen. Cũng không phải tôi nghĩ nó quá sức với ông, nếu chúng đang chạy lạc lối ở con đường nào đó, để hiệu chỉnh chúng. Tôi cũng không tin nó là một việc thường xảy ra khi tồn tại nhiều khả năng hữu ích chờ đợi anh mà không thể hiện sự khác biệt rõ ràng đến mức mà nhờ đó ta có thể quyết định ưu tiên cái này hơn cái kia. Như thế, tôi là người luôn chọn danh dự trước tiên cho con tôi, sau đó, trong chừng mực nó tương hợp với danh dự, lợi thế thực tế.
Các bạn có đồng ý với tôi ở đây?. Nhưng tôi nghĩ ta nên có lẽ cân nhắc nó thật sự khó để nhận biết và chỉnh sửa những lỗi lầm của tuổi trẻ chăng?. Tuổi trẻ theo đuổi ước muốn của chúng với sự háo hức. Ham muốn của người trẻ rộng lớn và không ổn định. Tôi nghĩ nó có lẽ hầu hết không thể thiết lập bất kỳ hệ thống thật sự ổn định vững chắc trong tâm trí một người trẻ. Người, giữa quá nhiều sự dao động của tinh thần, có thể nói điều gì là tốt, điều gì là xấu? Ai, giữa quá nhiều sự không chắc chắn như vậy, có thể cầm giữ một trật tự nhất định và hệ thống như vậy, anh có thể sửa chữa và tiết chế vô số những lỗi lầm của người trẻ mà tâm trí của chúng thay đổi từng giờ?
Tôi nói, do đó, rằng tôi nghĩ một người đủ tốt nếu đây là không có thiếu sót rõ ràng của bất cứ loại nào trong tính cách của anh ta. Tôi sẽ gọi là hoàn hảo người mà nhiều sự xuất sắc được thấy, và không có lỗi lầm dù là nhỏ nhất. Những người có sự suất xắc nhưng còn một vài thiếu sót nghiêm trọng và hiển nhiên tôi nói là có ít hơn một nửa đức hạnh. Lỗi lầm, khuyết điểm của tính cách là rõ ràng thiếu hoàn hảo. Bản tính của chúng theo cách nói của E V: con cáo đổi lông của nó chứ không đổi màu. Lỗi lầm xuất hiện rõ ràng với mọi người ở mọi thời điểm. Chúng luôn sẵn sàng để bộc lộ và khiến bản thân được nhận thấy. Người ta có thể ghi chép, rằng nỗi đau buồn hay sự nghèo khổ hay các điều muộn phiền khác, mặc dầu chúng ngăn cản kẻ tham ăn và dâm dật khỏi thực hiện ham muốn xấu xa, không làm thay đổi thực tế rằng khi anh ta tự do thì ham muốn sẽ tỉnh giấc và anh sẽ lần nữa trở lại tình trạng ban đầu của tâm trí.
(Còn tiếp)