Ba trạng thái cuộc đời
Dường như người ta định hình những khái niệm của mình về Điều Tốt Nhất (có nghĩa là Hạnh Phúc) từ những trạng thái khác nhau của cuộc đời, vì vốn dĩ chúng ta có thể nghĩ rằng: nhiều và phần lớn người bình thường xem nó là vui thú, và do vậy họ bằng lòng với cuộc sống hưởng thụ. Vì có ba kiểu cuộc sống nổi bật dễ thấy: loại vừa được đề cập, loại sống trong xã hội và loại sống trong suy tư.
Rõ ràng nhiều người khá mù quáng, lựa chọn cuộc đời giống như những con vật hung ác. Tuy nhiên, họ lại có lý lẽ cho lựa chọn của mình, bởi nhiều người trong số họ có cùng sở thích với vua Sardanapalus2.
Như đối với cuộc sống mưu sinh, nó là một sự bắt buộc, và giàu sang rõ ràng không phải điều tốt mà chúng ta đang tìm kiếm, bởi giàu sang là để sử dụng, có nghĩa là, vì lợi ích của một điều gì đó lớn hơn. Và do đó người ta thà tin rằng những mục đích đã được đề cập phía trên là những mục đích đúng đắn, bởi những người khác hài lòng với chúng vì các lợi ích mà chúng đem lại.
Người có học thức và năng động cũng xem nó là thanh danh: bởi điều này có thể được cho là mục đích của cuộc sống xã hội: nhưng hiển nhiên, nó quá thiển cận để làm đối tượng nghiên cứu của chúng ta, bởi nó được xem là phụ thuộc vào người ban phát hơn là người tiếp nhận, trong khi Điều Tốt Nhất mà chúng ta cảm nhận theo bản năng phải là điều gì đó thuộc về chúng ta, và không dễ bị tước đoạt khỏi chúng ta. [1096a] Và bên cạnh đó, con người dường như theo đuổi thanh danh, cái mà họ có lẽ được đảm bảo cho lòng tốt của họ. chí ít, con người của tri thức thực tiễn mong được tôn vinh giữa những người họ quen biết, dựa trên đức hạnh của họ. Như thế rõ ràng rằng, chí ít là trong một vài tỉ lệ nào đó, những người này coi đức hạnh là tốt hơn. Thật ra, một người sẽ có khuynh hướng cho rằng điều này là mục tiêu của cuộc sống xã hội; mặc dù đây rõ ràng không phải là mục đích cuối cùng: bởi có thể tưởng tượng rằng một người đức hạnh có thể ngủ hoặc bất động cả đời, hoặc, như trường hợp thứ ba, gánh chịu những tội lỗi và vận rủi khủng khiếp nhất: và người phải sống như vậy không ai gọi là hạnh phúc, trừ phi vì lợi ích của một cuộc tranh luận đơn thuần.
Loại cuộc sống thứ ba là cuộc sống suy tư, liên quan đến nội dung mà chúng ta sẽ xem xét trong phần sau.
(Còn tiếp)