Tương giao với người lao động

Về sở hữu, cái là chủ đề tốt nhất và có giá trị nhất của kinh tế đến trước tiên và cốt yếu nhất tôi nghĩ đó là con người. Do đó, điều thiết yếu đầu tiên người chủ cần tuyển dụng cho bản thân những người lao động tốt. Họ có hai loại, đốc công và công nhân. Và bởi chúng ta thấy rằng các phương pháp giáo dục sản sinh một tính cách nhất định ở người trẻ, cần thiết khi người chủ tuyển được người lao động, cần chỉ bảo cẩn thận nhất là với những người lao động mà các phận sự cao hơn được giao phó cho người đó. Sự tương giao của một người chủ và người lao động nên diễn ra mà thật chừng mực, không cho phép họ trở lên hỗn xược hay ngược lại làm phát sinh ác cảm trong họ.

Với những lớp nhân viên cao hơn, người chủ nên chia sẻ một vài danh dự, và đối với công nhân thì trao cho một sự dồi dào về thực phẩm. Và bởi uống rượu khiến thậm chí cả người tự do xấc xược, và nhiều quốc gia thậm chí người tự do khiêng khem thứ đó (Người Cartha, ví dụ, khi họ đang phục vụ quân ngũ), đó là rõ ràng rằng rượu không bao giờ nên được trao cho nhân viên, hay chỉ vào những dịp hiếm hoi. Ba thứ tạo nên đời sống của một nhân viên: công việc, sự trừng phạt và nhu yếu phẩm. Đưa cho họ miếng ăn mà không phạt và không lao động khiến họ xấc láo; nhưng nếu có công việc và kỷ luật mà không có nhu yếu phẩm là chuyên chế và phá hủy năng suất hiệu quả của họ. Do đó, duy trì việc đưa cho họ công việc và nhu yếu phẩm đầy đủ; bởi nó là không thể để chỉ đạo nhân viên mà không có tặng thưởng, và một phần thưởng của nhân viên là tiền cho anh ta. Và đúng như con người trở nên tồi tệ/ xấu hơn khi họ không có mối lợi nào cho việc cải thiện bản thân tốt hơn và nơi không có phần thưởng cho đức hạnh cùng sự trừng phạt đồi bại, nó cũng là vậy với người lao động. Do đó chúng ta nên cẩn trọng chú ý việc ban cho hay từ chối bất cứ thứ gì, dù là thức ăn, quần áo hay thời gian rỗi rãi hay sự trách phạt, tùy theo giá trị trong từ ngữ và hành vi của người lao động; y hệt theo cách luyện tập mà người người thầy thuốc làm trong những vấn đề của y học, cùng lúc nhớ rằng thức ăn không phải là thuốc bởi nó phải được cung cấp liên tục.

Nhân viên phù hợp nhất cho công việc của anh ta là loại người không quá nhút nhát cũng không quá dũng cảm. Nhân viên có một trong hai tính cách này gây hại cho chủ họ; người quá nhút nhát thiếu sự chịu đựng nhẫn nại, trong khi người có khí chất cao không dễ để kiểm soát. Tất cả nên có một mục đích định rõ trong quan điểm, bởi nó là công bằng và lợi ích để trao cho nhân viên sự khởi nghiệp của riêng họ như một phần thưởng, bởi họ sẵn sàng làm việc khi một phần thưởng đặt ra trước họ và một thời gian giới hạn được xác định. Người ta nên ràng buộc nhân viên vào việc làm bằng “vật đảm bảo”: người vợ và những đứa trẻ, và không cũng không có nhiều người cùng họ hàng trong một hộ kinh doanh, như trong trường hợp một thành phố.

Người ta nên cung cấp sự hy sinh và vui thú nhiều vì lợi ích của nhân viên hơn là cho người tự do; bởi trong trường hợp của nhân viên, có nhiều lý do hơn tại sao những thứ như vậy được tiến hành lập nên.

(Còn tiếp)

Các phần

image_pdfimage_print

Trả lời

Điện thoại
Messenger
Zalo
Facebook
Liên hệ