Nghe bài viết
|
*Sách Khôn Ngoan là một cuốn sách nằm trong Kinh Thánh Cựu Ước. Sách gồm có 19 chương, tác giả được xác định là một người Do-thái theo văn hóa Hy-lạp không rõ tên, sống tại A-lê-xan-ri-a (Ai-cập). Tuy nhiên, danh xưng Sa-lô-môn thường được dùng trong sách với mục đích tu từ. Thời gian sách được viết vào khoảng năm 200-50 TCN.
Chương 1
I. ĐỨC KHÔN NGOAN VÀ SỐ PHẬN CON NGƯỜI
Tìm kiếm Thiên Chúa và tránh xa tội lỗi
1 Hãy yêu chuộng đức công chính, hỡi những người cai trị trần gian, hãy suy tưởng ngay lành về ĐỨC CHÚA và thành tâm kiếm tìm Người.
2 Ai không thách thức Người, thì được Người cho gặp. Ai tin tưởng vào Người, sẽ được Người tỏ mình cho thấy.
3 Những lý luận quanh co khiến con người lìa xa Thiên Chúa. Kẻ ngu đần thử thách Đấng Quyền Năng sẽ bị Người làm cho bẽ mặt.
4 Tâm hồn gian ác, Đức Khôn Ngoan chẳng ngự vào; xác thịt đắm chìm trong tội lỗi, Đức Khôn Ngoan không cư ngụ.
5 Thần khí thánh là thầy dạy dỗ, luôn tránh thói lọc lừa, rời xa những lý luận ngu dốt, và ghê tởm những chuyện bất công.
6 Đức Khôn Ngoan là thần khí hằng yêu mến con người, nhưng không miễn thứ cho kẻ nói lời phạm thượng. Bởi vì Thiên Chúa thấu suốt tâm can, dò xét lòng dạ đến nơi đến chốn và nghe thấy mọi lời miệng lưỡi thốt ra.
7 Thần khí của ĐỨC CHÚA ngập tràn cõi đất, bảo toàn mối hiệp nhất giữa muôn vật muôn loài, thấu hiểu hết mọi lời mọi tiếng.
8 Kẻ nói lời độc địa không thể lẩn trốn hoài, không thoát khỏi hình phạt đích đáng.
9 Mưu đồ kẻ ác sẽ bị thẩm tra, lời nó nói ra, rồi sẽ đến tai Chúa, và tội lỗi nó sẽ bị trừng trị.
10 Tai ghen nghe thấy mọi điều, lẩm bẩm thì thầm cũng không giấu nổi.
11 Vậy, hãy giữ mình, chớ kêu ca vô ích, giữ miệng lưỡi, đừng nói xấu gièm pha. Nói chùng nói lén luôn gây hậu quả, ăn gian nói dối giết hại linh hồn.
12 Đừng mãi sống lầm lạc mà lao vào chỗ chết, chớ có làm chuyện gì để mình phải diệt vong.
13 Thiên Chúa không làm ra cái chết, chẳng vui gì khi sinh mạng tiêu vong.
14 Vì Người đã sáng tạo muôn loài cho chúng hiện hữu, mọi loài thọ tạo trên thế giới đều hữu ích cho sinh linh, chẳng loài nào mang độc chất hủy hoại. Âm phủ không thống trị địa cầu.
15 Quả vậy, đức công chính thì trường sinh bất tử.
Lối sống của phường vô đạo
16 Còn quân vô đạo, chúng lên tiếng vẫy tay mời thần chết. Bầu bạn với nó, chúng hao mòn kiệt quệ; và chúng đã cùng nó kết giao, thì đáng thuộc quyền sở hữu của nó.
(Còn tiếp)